Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

vu vơ tình đầu

 Anh yêu người con gái nhỏ mái tóc dài ngang vai đen nhánh, anh yêu cô bé hay cười, nụ cười khiến cho tim anh ngừng đập...chết lặng, nụ cười rạng rỡ nhưng kèm theo đôi mắt luôn đẫm lệ...Đôi mắt nụ cười cứ mãi lưu  mãi lưu vào tâm hồn anh, trí óc, trái tim anh...Anh yêu cô bé nhà bên ấy... yêu luôn chiếc áo trắng, hồng phấn em vẫn mặc, chiếc kẹp nơ hồng chúm chím xinh...

Cô bé nhà bên hay dậy sớm, quét dọn sân nhà mỗi sớm mai,...cô bé nhà bên cười trong gió, cắp cặp tung tăng bước đến trường....Cô bé nhà bên không bao giờ đạp xe...bởi cô bé biết anh vẫn đợi cuối con đường... đèo bé đến trường trên chiếc xe đạp nhỏ..
 Xe ơi! Xe ơi có còn nhớ mỗi sớm mai bé áo dài xinh xắn sánh bước bên anh thật dịu hiền....Xe ơi xe ơi liệu có nhớ, lần anh chở làm "rơi" bé, ngã đau bé cười trong nước mắt, bé giận anh liền một tuần không thèm nói, không đi xe, không ca hát lúc thấy anh, lặng quay lưng khi bắt gặp mắt anh nhìn....Và sau đó sao bé hết giận anh chẳng nhớ, bé cũng chẳng nhớ nhưng chắc xe nhớ nhỉ...giỏ hoa hồng trên xe đặt trước cổng nhà, không có chủ nhân nhưng bé hiểu anh hiểu và xe cũng hiểu...Bé cười....

Thời gian trôi cứ trôi như thế, rồi bé đi xa, anh cũng chẳng ở nhà...Những ngày đầu nhớ da diết bé ơi...ước được nhìn mắt bé chút thôi...Nhưng bé cứ ở mãi nơi nào....anh tìm hoài sao mà không thể thấy???
Bé của anh giờ quên hết những ngày thơ, quên bóng anh...quên mãi nơi nào...Bé về...anh chưa về, bé đi anh lại về....bé quên anh cũng phải thôi, bé có người ta đón đưa mỗi ngày, quan tâm...lo lắng bé kia mà....bé quên anh quên lúc nào không biết....

Anh cứ mãi kiếm tìm trong ký ức bóng bé ngày xưa hay nói hay cười, anh cứ cố bảo rằng bé đó ngày xưa và bây giờ vẫn thế vẫn bên anh vẫn nhớ câu thề....Nhưng anh khóc khi bé nhìn a mà chẳng nở nụ cười quay lưng đi bỏ mình anh  nơi ấy, bó hồng trên tay tàn úa tự bao giờ???


Một ngày kia bé lại về nơi ấy, nơi có anh vẫn ở cuối con đường, bé nhìn anh mỉm cười trong nước mắt, ....Đôi mắt nhắm nghiền, thoảng thốt gọi anh...hơi thở nhẹ sao mà rất nhẹ...cất một lời rồi vĩnh viễn đi..."xin...lỗi!"

Bé của anh giờ ở nơi đâu, có thấy anh?Có nở nụ cười?Có cầu chúc cho anh cuộc sống mới vẹn nghĩa tình không bé, bé ơi?

biển đêm

Biển đêm nay yên tĩnh đến lạ thường, những con sóng cứ thế tràn bờ rồi lại ra xa, nó ngẫm nó như con sóng kia, muốn tiến gần bờ nhưng lại lững thững rời xa....


Biển chẳng bóng đèn, không ánh trăng. Chỉ là đêm tối...



Tiếng sóng như đang khóc, đang cười cùng nó... Nó ngẫm đời nó rồi nó cười....rồi lại khóc, nó như một kẻ điên ngồi đó và chờ đợi, chờ đợi nhưng nó đợi gì?đợi gì nó chẳng biết nữa


Sóng cứ mãi xô, xô hoài không nghỉ, sao con sóng chẳng hề thấy mệt?còn nó, nó mệt và mệt vô cùng. Nhưng nếu có ai hỏi nó vì sao? Nó chẳng thể trả lời. Không câu trả lời nào cả....


Nó nằm dài trên cát, ngắm bầu trời và chợt nhận ra, có ánh trắng chứ không như nó nghĩ lúc đầu, ánh trăng ấy bị che lấp bởi những đám may đen nên không thể soi sáng hết bóng đêm của biển, cũng chẳng soi sáng nổi dòng nước mắt đang lăn trên khuôn mặt nó....


Gió lạnh, nó buồn, nhìn những ánh sao trên bầu trời và nghĩ, khi nó chết đi, liệu nó có trở thành một vì sao nào đó như người ta vẫn kể không? Hay lúc đó chỉ là linh hồn vất vưởng khồng lối về?


Biển vẫn cứ dập dìu những con sóng nhỏ. Nó thấy lạnh lẽo và lẻ loi giữa biển rộng mênh mông. Nó chợt nghĩ nếu nó không ở đây hôm nay thì có lẽ biển cũng vẫn dịu dàng như thế...và chẳng biết nó đang buồn đâu....


Nó nhớ, lâu lắm rồi nó ...Nó nghĩ nó sẽ khóc nhiều lắm nhưng kỳ lạ là nó chẳng thể khóc được. Gió biển làm khô mắt nó hay tim nó vô cảm hay nó quá đau mà không thể khóc?



Nó không thở được, nó tự hỏi nó ngồi đây để làm gì? Nó giữ chặt điện thoại trong tay mong điều gì khi mà nó hiểu sự tồn tại hay vắng mặt của nó chẳng còn quan trọng. Chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Giờ nó ước được ôm trong lòng "đứa con" bé bỏngcủa nó. Nó đau...nỗi đau mà chỉ nó hiểu.



Chẳng chờ, chẳng hi vọng gì nữa...Loạng choạng đứng dậy trong cơn say....nó thầm bảo ngày mai biển sẽ sáng hơn và đời nó sẽ khác hơn, dù nó chẳng biết đời nó sẽ về đâu và tương lai nó sẽ sáng hơn hay đen hơn biển đêm nay